Home » » Trong mưa có nắng

Trong mưa có nắng

Biên tập bởi: ♥ Tiểu cát vào Thứ Ba, 16 tháng 2, 2016 | 02:26

Khi trời đổ mưa có ánh nắng chen vào, cái khoảnh khắc trong mưa có nắng nhìn có lúc thật ấm áp mà lại rất lạ lùng. Cuộc tình của anh và em cũng giống như hai hiện tượng của thời tiết đó...

>> Có thể đọc thêm: truyện ngắn tình yêu
Em biết giảng giải thế nào cho sự ra đi của cuộc tình này đây? Tại anh? Tại em hay tại sự nghô nghê ngu ngơ để đến hiện tại em không cắt nghĩa cho mảnh vỡ nguồn cơn này. Ngày bữa qua, khi anh đánh đàn bản tình khúc “I say that I love you” anh bảo rằng em là toàn bộ, rằng nếu có 1 ngày em bỏ xa anh, anh sẽ hận em và hận cả cuộc đời này. thế mà hôm nay anh nói tiếng chia tay nhẹ nhàng như 1 lời mời em đi ăn kem. Và phải chăng còn không khó hơn vì đâu phải em luôn đồng ý với toàn bộ lời mời của anh. Em nhìn anh ngỡ ngàng và khó hiểu. Anh đùa? Không! Anh đã ra đi sau câu nói ấy với 1 lời giải thích vẻn vẹn “gia đình em quá xa để gia đình anh với tới”. Chấm hết!

khuất bóng anh rồi, mặt đất dưới chân em rạn nứt, em thấy mình từ từ rơi vào trũng lõm của miền đau – 1 cảm giác chao chát, vỡ òa. Em cũng ko hiểu sao mình không thể khóc lúc đấy, người con gái đa cảm, yếu đuối trong em phát triển thành xơ cứng và lãnh đạm. Còn hiện tại khi nghe từng nỗi đau đớn đang ngậm nhấm, em lại ko còn nước mắt để mà khóc. Những lần gặp anh, em gặng hỏi nguyên nhân, anh vẫn điệp khúc “Hãy thứ tha cho anh” rồi lại ra đi, ko giải thích, không cho em giải bày. đơn giản vậy sao anh? ko phải vì em muốn níu giữ 1 cái gì đang rơi khỏi tầm tay – cái hạnh phúc mong manh dễ vỡ, là là như sương khói – mà vì em muốn mình thư thái.

Anh à ! Thôi mình ko yêu nhau nữa nhưng sao lại lấy đi của em niềm tin vào anh, vào cuộc sống? Anh biết là em yếu cả về thể chất lẫn tinh thần mà, sao lại phủ nhận tình em bằng lý do vô lý như vậy? Em không trách anh, cũng không hận anh đâu vì tình thương có thể đến trong nhau bằng những phút giây không thật phải ko anh? Chiếc cầu hạnh phúc anh và em vừa xây chưa ráo hồ đã vội tách đôi về hai ngả, quăng em về phía dòng xoáy cuộc sống. Mất anh rồi, niềm tin cũng chỉ là ảnh ảo. lẽ nào trái đắng ngọn ngành lại quá đậm vị vậy sao anh?

Anh! có nhẽ lòng anh cũng không sung sướng gì đâu đúng không? Anh vốn dĩ được mọi người thương mến mà giờ đây toàn bộ đều nhìn anh bằng đôi mắt khác. Anh tìm đến rượu để quên đi đa số nhưng men say ấy chỉ là chất xúc tác nhấn chìm anh mà thôi. Hãy kết thúc bi kịch này đi anh. Nếu tình yêu đôi ta không đủ sức mạnh để tồn tại nữa thì hãy để nó ra đi nhưng anh không thể đánh mất cuộc sống mình. Đừng lo em sẽ hờn trách anh, chúng ta không có duyên nên mới vậy, đúng không anh? Anh đã giúp em hiểu được dư ba của cuộc sống – ko phải giản đơn chút nào. Em dẫu buồn, dẫu thất vọng và đớn đau cũng sẽ chấp nhận sự thật. Vết đau này với em thật khó để xoa dịu nhưng em biết mình cần phải làm gì bởi một điều thật giản dị “ cơn mưa nào cũng chứa nắng bên trong”. Phải không anh?

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Được tạo bởi Blogger.